6 tháng 8, 2011

[Quà tặng] Phần 5



Làm thơ đến khúc này, em phải dùng từ "mày" của anh khi độc thoại, có gì anh bỏ qua hen.

Giờ mình đã xa nhau rồi đó hả
Quyến luyến chi để 2 đứa thêm đau
Một con người đang thẩn thờ bất động
Còn một người đang quằng quại và đau
Cái vết thương nó làm ta đau lắm
Nhưng bây giờ ta biết phải làm sao

Và còn mày, mày đang làm gì thế
Mày hy sinh cho người ấy đó à
Mày bảo vệ cho người yêu thế hả
Thật dối gian, sự biện hộ vụn về
Quyết định vậy, liệu có sai không nữa
Nhưng bây giờ không ai sẽ trả lời
Hay tất cả đó chỉ là toan tính
Mày đúng là nhu nhược quá, Ving à (Anh độc thoại dữ quá, làm em không còn đường nào đỡ)

Nhưng bây giờ thì được gì cơ chứ
Hay chỉ là những mất mác mà thôi
Ừ gia đình, thì đúng là quan trọng
Không thể nào lựa chọn khác nữa rồi
Mày hãy sống một gia đình hạnh phúc
Một con người hoàn mỹ với mọi người
Và bản chất mày hãy che đi nó
Vì chính mày còn trách nhiệm lớn mà
Bao nhiêu người đang trông chờ mày đó
Giữ lấy đi, cái gia sản lớn này

Thế những cái mà giờ đây đã mất
Có lớn không? Mày đã mất những gì?
Có gì đâu, chỉ một người thôi chứ
Mày có nên đánh đổi nó hay không
Cái đáng có thì mày không giành lấy
Không nên giành, mày cố chấp không buông

Mày thất vọng hay là mày chán nản
Liệu có đang hận chính bản thân mày
Chắc có chứ, hận vì mày vô dụng
Thất vọng vì, sự uy hiếp bản thân
Thật chán nản, tình yêu mày đã mất
Để giờ đây mày đang phải làm gì
Mày lồng lên như là con thú nhỏ
Sừng sỏ lên để bảo vệ lấy thân
Hay đang cố bảo vệ gì cơ chứ
Khi mày kêu ba mẹ thốt lời thề
Thề bí mật, không bao giờ tiết lộ
Còn nếu không sẽ trả giá một điều
Đó chính là người con trai của họ
Chí ít ra cũng làm được việc này

Còn nhiều việc mày cần làm hơn nữa
Con người kia, mày sẽ nghĩ thế nào
Mày sẽ cố giả vờ không tồn tại?
Đối mặt nhau liệu có vội bước đi
Liệu mày có, vất hết đi nỗi nhớ
Làm gì đây? Mày cần phải làm gì?



-----



Thật chán ngán, lại một ngày buồn tẻ (15/05/2011)
Để giờ đây nỗi nhớ lại ùa về
Đã dặn lòng, phải cố quên đi chứ
Sao giờ đây mãi níu kéo như vầy
Ngày hôm nay lại phải đi gặp gỡ
Là cái người sẽ đám cưới với mày
Khốn nạn thật sao chỉ luôn gượng ép
Nghĩ đến ai khi bên cạnh người này
Con người ấy, người mày kêu bằng vợ
Có biết đâu sự ghê tởm của mày.
Có biết mày nghĩ về ai đâu chứ
Hay nhớ ai, hay bất cứ thứ gì

Đã một tuần trôi qua trong đau khổ
Liệu mày đang chấm dứt hết đó à
Vào mỗi đêm vẫn online đều đặn
Thấy nick kia vẫn còn sáng kia kìa
Thế nhưng sao mày không send tin nhắn
Ngàn lần hơn, mày mong thế lắm mà
Viết thật nhiều nhưng rồi không dám gửi
Rồi xoa đi, chấp nhận vậy thôi à
Mày chỉ cần thấy nick kia còn sáng
Là người ta vẫn mạnh khỏe, bình thường

Đã một tuần trong căn phòng quen thuộc
Ở cái nơi mày đã lớn lên này
Nhưng tại sao, nó dường như xa lạ
Mà dường như, nó không phải của mày
Tâm trí mày đang quay cuồng lên được
Nhớ phát điên không kìm nỗi nữa rồi
Chắc giờ đây là mày đang muốn gọi
Thế mà sao lại phải có chữ “nhưng…”

------.-----

Anh đã từng, đã từng yêu em lắm
Với trái tim, với tất cả của anh
Những ngày tháng ta bên nhau khi ấy
Luôn ngập tràn trong 2 trái tim ta

Trở về nhà, ngập chìm trong ảo ảnh
Đã làm anh không tỉnh táo nghĩ nhiều
Anh nhận ra mình đang đi lối khác
Chỉ một mình, anh lặng lẽ bước đi

Xa em rồi, đôi khi anh lại khóc
Khóc làm chi, anh khóc để làm gì
Ta đã đến thật nhẹ nhàng thế đấy
Để giờ đây, chia tay cũng nhẹ nhàng

Cuộc đời ta sao mà nhiều ngã rẽ
Để giờ đây, ta lại rẽ khác đường
Cho dù ta có xa nhau đi nữa
Nhưng mà ta vẫn sẽ đợi một ngày
Đợi một ngày khi đôi ta gặp lại
Sẽ cùng nhau đi đến cuối con đường

---------.---------

(Không có trong nhật kí nha, tự feel ấy mà:

Con đường nào cũng thật nhiều ngã rẽ
Ngã rẽ nhiều rồi cũng sẽ gặp nhau
Ta lại bước trên con đường quen thuộc
Dẫn nhau đi, đi hết cuối con đường.)

--------.--------

Đến bây giờ, bao nhiêu ngày rồi vậy
Không biết anh, anh đã sống thế nào
Mọi cảm giác vui buồn hay chán nản
Cứ trào dâng thật đau khổ em à
Và anh thấy, bây giờ em cũng vậy
Bây giờ em, đã rất khác xưa rồi
Em lạnh lùng, em giờ đây xa cách
Cảm nhận từ sâu thẳm trái tim em
Khi em vui, chúc mừng, nhưng không thể
Lại càng không, thể chia sẻ nỗi niềm
Anh chỉ biết thu mình trong vỏ ốc
Ta giờ đây xa nhau quá em à 




-------




Giờ này đây, em đang làm gì vậy (26/05/2011)
Từ cái hôm ta đụng mặt đến giờ
Anh vẫn luôn, anh vẫn luôn suy nghĩ
Nghĩ về em, một cảm giác lạnh lùng
Em có biết nó giết anh thầm lặng
Để cho anh phải gắng chịu em à
Cái hôm đó cố không nhìn em nữa
Mặc dù ta thì ngồi ở chung bàn
Vì anh sợ lại lung lay tình cảm
Anh sợ mình chịu không nỗi em à
Anh sợ mình sẽ cho em phiền muộn
Thế nên anh phải làm vậy em à

Làm sao anh, lại không nhìn em chứ
Trong khi anh luôn muốn hướng về em
Không thể nào không nhớ em mỗi tối
Nhưng mà anh làm gì được bây giờ
Rồi hằng đêm anh xem hình ta chụp
Cái tấm em thắt Cravat cho anh
Khi đi ngủ anh đã ôm nó ngủ
Để vơi đi cái cảm giác nhớ em
Vì thấy nó như có em bên cạnh
Để cho anh có một giấc ngủ ngon
Rồi mỗi sáng, anh cất đi, khóa lại
Để nhà anh không biết được chuyện này

Anh muốn bỏ tấm hình nhưng không thể
Anh sẽ luôn giữ kỷ niệm cho mình
Vì anh đã mất đi người yêu nhất
Thế nên anh sẽ giữ lại cái này
Anh không biết anh thế nào đây nữa
Nhưng mà anh sẽ cố gắng em à
Em đã nói, em không cần thương hại
Anh thật buồn, anh buồn lắm em ơi
Anh không biết có phải là thương hại
Hay là em quá nóng giận thôi mà
Anh làm vậy vì yêu em thật sự
Anh vì em, không thương hại đâu mà
Anh không biết em thoáng hơn chưa nữa
Nhưng mà anh chỉ mong vậy được rồi

Đêm nhớ em, lúc giật mình tỉnh giấc
Nhớ em yêu, trống vắng quá em à
Muốn nhắn tin cho em nhưng không được
Anh dặn lòng không thể được cơ mà
Chỉ biết khóc cho vơi đi sầu nhớ
Rồi thiếp đi trong mệt mỏi mà thôi 




-------




Ngày hôm nay là một ngày đặc biệt (27/06/2011)
Đối với em, anh nói phải không nà
Chắc em đang, lo mà đi chuẩn bị
Vì hôm nay, sinh nhật vợ em mà
Không biết em lo tới đâu rồi nhỉ
Có mua quà để tặng vợ em chưa
Anh nhớ rõ, sinh nhật em và vợ
Biết sao không, để anh kể nghe nè
Em kể chuyện mà anh luôn nhớ mãi
Sinh nhật em, một năm trước đó mà
Sinh nhật vợ thì em lo tất cả
Sinh nhật em, vợ chả nhớ cái gì
Anh biết rằng đây là ngày quan trọng
Không cần nhiều, chỉ cần ít đủ rồi
Dù chỉ là nhắn tin hay nhớ đến
Ngày mình sinh thì hạnh phúc lắm rồi
Anh thấy tội và anh thương em quá
Hứa lòng mình, anh sẽ tạo bất ngờ
Sinh nhật em sẽ có hoa có nến
Sẽ có quà và câu nói yêu thương
Và sẽ có một vòng tay ôm chặt
Ôm chặt em, và nhiều thứ nữa kìa
Thế nhưng giờ anh lại không làm được
Chắc là em sẽ buồn lắm đúng không

Chắc năm nay, em cô đơn lặng lẽ
Chỉ một mình, anh tệ quá phải không
Sao đêm nay, anh lang mang thế nhỉ
Viết cái gì cũng không biết nữa là
Khi nãy em online rồi em thoát
Chắc thấy anh nên em thoát chứ gì


--------------------.


Đã chuẩn bị tất cả rồi em ạ
Cuối năm nay, anh đám cưới luôn rồi
Anh sẽ cưới ngay Noel đó Ngốc
Anh chẳng xem ngày tốt xấu em à
Vì với anh có chọn ngày cũng vậy
Nó sẽ không mang hạnh phúc cho anh
Chỉ cần cưới, nhà anh chiều anh cả
Ngày kết hôn anh tự chọn luôn mà
Anh không muốn nhưng mà anh phải chọn
Không còn đường để anh chọn nữa rồi
Đám cưới anh, anh mời em luôn đó
Chắc là điều thật tàn nhẫn với em
Nhưng anh muốn trong ngày quan trọng nhất
Trong đời anh, được bên cạnh em mà
Dù anh chỉ nhìn từ xa lặng lẽ
Được thấy em, anh mạnh mẽ hơn rồi
Nhưng nhìn em, không biết anh sao nữa
Sẽ điên lên, hay ngã quỵ đây trời
Em không cần, lo gia đình anh nữa
Không việc gì, xảy đến với em đâu
Anh không biết phải làm sao đây nữa
Để đưa em, đưa em tấm thiệp hồng
Đáng lý ra trên thiệp hồng phải có
Tên đôi ta ghi trên đó em à

Ngày qua ngày từ cái ngày hôm đó
Thấy đời anh thật vô vị em à
Anh không biết sẽ sống sao đây nữa
Chẳng lẽ anh sống lặng lẽ thế này
Ngày qua ngày anh vẫn xem nhật kí
Sống phút giây hạnh phúc của đôi mình
Chẳng biết em có nhớ anh không nữa
Dạo gần đây em đã sống thế nào
Hỏi lũ bạn nhưng anh không dám hỏi
Vì anh đây sợ chúng sẽ nghi ngờ
Anh chỉ nghe thông tin em từ chúng
Muốn hỏi thêm nhưng anh chẳng hỏi gì
Anh chỉ nghe được thông tin nó kể
Bảo rằng em, dạo này cũng khá gầy
Tội nghiệp em, chắc mãi mê công việc
Thế nên không lo ăn uống đây mà
Với lại em hay kén ăn nữa chứ
Thế nên em, cứ tuột kí vậy hoài

Anh đã nói với nhà anh một việc
Đó là anh cắt liên lạc em rồi
Và nhà anh cũng tin là như thế
Thế nên em cũng đảm bảo an toàn
Anh không biết, anh sẽ sao khi cưới
Gia đình anh bảo nghĩ việc em à
Để về nhà cùng phụ lo công việc
Nhưng mà anh không muốn thế chút nào
Nếu nghĩ việc, anh không còn gì nữa
Sẽ mất em, biết em sống thế nào
Công việc này anh đã quen với nó
Thế nên anh sẽ không bỏ việc này
Dù ít tiền nhưng mà anh vẫn thích
Còn hơn anh phải nghĩ việc về nhà
Động tay chân việc nhà anh không muốn
Muốn làm gì thì họ quản luôn đi

Lâu lắm rồi mới viết bài em ạ
Anh vẫn xem, nhưng chẳng biết nói gì
Nếu ngày nào cũng viết câu anh nhớ
Liệu rằng anh có bớt nhớ em nhiều
Không biết em đang làm gì đây nhỉ
Hiểu lòng anh và hết hận anh chưa
Xin lỗi em, ngàn lần anh xin lỗi
Xin lỗi em về cái việc đã làm
Đã khiến em nghĩ rằng anh thương hại
Em biết không, anh ray rứt rất nhiều
Bảo vệ em, mà tổn thương em quá
Nghĩ lại đây, anh ân hận vô cùng
Xin lỗi em chỉ vì anh ngốc quá
Nhưng mà anh không muốn vậy chút nào

Anh cô đơn khi màn đêm buông xuống
Hạnh phúc nhiều, giờ anh phải cô đơn
Chắc bây giờ em ngủ ngon rồi nhỉ
Trong giấc mơ em có nghĩ về anh?
Nhớ em quá, đêm nay anh lại khóc
Đã từ lâu không biết khóc thế nào 



-------



Nỗi nhớ em cứ ùa về liên tục (04/07/2011)
Mấy ngày nay, anh muốn nổi điên rồi
Anh đã quen việc xa em rồi đó
Sao tự dưng không chịu nỗi em à
Em đã đến làm cho anh thay đổi
Để giờ đây phải thay đổi nữa rồi
Mỗi lần đổi là một lần khác biệt
Không lần nào giống cả phải không em

Mấy ngày nay, cả ngày anh nhậu nhẹt
Để anh say, quên việc nhớ về em
Chợt thèm biết bao nhiêu chai vang nóng
Em từng làm và cùng uống cùng anh
Men rượu say để anh quên tất cả
Việc mà anh chưa từng nghĩ bao giờ
Nhưng giờ đây, không biết làm sao cả
Để thấy anh còn nguyên vẹn bây giờ
Thấy trái tim của anh không trống rỗng
Thấy linh hồn không bị vỡ ra giờ
Khi mà em không còn bên anh nữa
Làm sao đây, thật khó chịu em à

Ngốc của anh, anh nhớ em nhiều lắm
Đã xa nhau từ đêm đó tới giờ
Nếu trước đây chỉ vài ngày không gặp
Là dường như anh muốn nỗi điên rồi
Nhưng bây giờ, đã trôi qua 2 tháng
Không hiểu sao, anh chịu được thế này
Anh đang cố, anh đang làm rất tốt
Gồng mình lên, chống chịu hết đây này

Nhiều lúc nghĩ, em còn yêu không nhỉ
Hay là anh đã hết được yêu rồi
Thật ra thì không phải đâu em nhỉ
Anh vẫn mong chúng ta sẽ tương phùng

Anh quá say, để giờ anh muốn ngủ
Nhưng mà sao không ngủ được em à
Một cảm giác thật vô cùng tồi tệ
Không giống như được bên cạnh em rồi.

Anh cảm thấy, em đúng là thằng ngốc
Cắt đứt đi mọi quan hệ chúng mình
Em đã không cho anh nhìn thấy mặt
Anh nhắn tin nhưng em chẳng trả lời
Nhắn cho em, chắc em đều đọc hết
Anh vẫn mong em nhắn lại ngày ngày
Trong vô vọng, mong tiếng chuông quen thuộc
Nhưng chỉ nghe sự im lặng em à

Đã say nhiều, nhưng vẫn ngồi uống rượu
Uống rồi nghe mấy bài hát của em
Từng bài hát sao mà cay đắng quá
Đúng 1 lần để ta mãi nhớ thương
“Ta đến với nhau, muộn màng cho đớn đau
Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu” 




-------



Gặp được em như tiếp thêm sức mạnh
Để cho anh bước tiếp quãng đường dài
Không có em thì ngày dài vô tận
Em bên mình thì ngày lại chóng qua
Có được em thì anh như cảm thấy
Thời gian qua không vô vị tí nào.

Tặng A.Ving tiếp. Hì hì

From: Gockhuat_buon95








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét