6 tháng 8, 2011

[Quà tặng] Phần 2



Em hỏi anh chuẩn bị gì chưa đó
Xuống Cần Thơ là mệt lắm đó nghen
Anh nói anh thì sẽ không sao hết
Bên cạnh em mà mệt cái nổi gì
Em cười rồi em ôm anh thật chặt
Anh ngồi yên, không kháng cự lại gì
Anh nằm trên chân em rồi thủ thỉ
Anh ước gì luôn được ở bên em
Ở bên em thì anh luôn mãn nguyện
Em hỏi anh: “Chỉ đơn giản vậy sao
Nếu ngày mai không có em bên cạnh”
Anh bảo rằng: “Anh sẽ sống khó khăn”
Em đã hỏi tại sao anh nói vậy
Không có em vô vị lắm em à (Anh nói)
Chuyển để tài mắc công anh buồn nữa
Chọc anh nè cho anh hết buồn luôn
Em đưa tay sờ trên rồi sờ dưới (Cấm nghĩ sờ chổ ấy nha)
Anh mắc cười lăn xuống ghế cười luôn
Rồi em lại, em dở trò sàm sỡ
Sợ quá trời anh chạy tít ra sau
Em nói rằng em sẽ không sàm sỡ
Lên trên nhà, anh lẽo đẽo theo sau
Nấu mì gói vì cả 2 đều đói
Ăn xong rồi anh lại trở về thôi
Trước khi về một nụ hôn tạm biệt
Nó thật dài, thật mãnh liệt làm sao
Không vụng trộm giống như là buổi sáng
Mà nụ hôn đầy cảm xúc quá trời

Em nhớ về chuyến đi mình hôm đó
Kỷ niệm vui, vui nhất của đời mình
Ở màn 1 thì Tây Đô thẳng tiến
Cầu Cần Thơ mình cùng đón Noel
Ở cơ quan, em để xe ở đó
Anh chở em trên chiếc Attila
Suốt đường đi mình cùng nhau tám chuyện
Em thấy vui khi được ở cùng anh
Anh hỏi em sao chia tay bồ cũ
Chắc biết rồi anh chỉ chọc em thôi
Người yêu tui sao đào hoa dữ vậy
Nghe xong rồi em muốn bật ngữa luôn
Anh chọc em nghe sao mà thấy ghét
Tối nay rồi anh sẽ biết tay em 



-----------



Em hỏi anh chuẩn bị gì chưa đó
Xuống Cần Thơ là mệt lắm đó nghen
Anh nói anh thì sẽ không sao hết
Bên cạnh em mà mệt cái nổi gì
Em cười rồi em ôm anh thật chặt
Anh ngồi yên, không kháng cự lại gì
Anh nằm trên chân em rồi thủ thỉ
Anh ước gì luôn được ở bên em
Ở bên em thì anh luôn mãn nguyện
Em hỏi anh: “Chỉ đơn giản vậy sao
Nếu ngày mai không có em bên cạnh”
Anh bảo rằng: “Anh sẽ sống khó khăn”
Em đã hỏi tại sao anh nói vậy
Không có em vô vị lắm em à (Anh nói)
Chuyển để tài mắc công anh buồn nữa
Chọc anh nè cho anh hết buồn luôn
Em đưa tay sờ trên rồi sờ dưới (Cấm nghĩ sờ chổ ấy nha)
Anh mắc cười lăn xuống ghế cười luôn
Rồi em lại, em dở trò sàm sỡ
Sợ quá trời anh chạy tít ra sau
Em nói rằng em sẽ không sàm sỡ
Lên trên nhà, anh lẽo đẽo theo sau
Nấu mì gói vì cả 2 đều đói
Ăn xong rồi anh lại trở về thôi
Trước khi về một nụ hôn tạm biệt
Nó thật dài, thật mãnh liệt làm sao
Không vụng trộm giống như là buổi sáng
Mà nụ hôn đầy cảm xúc quá trời

Em nhớ về chuyến đi mình hôm đó
Kỷ niệm vui, vui nhất của đời mình
Ở màn 1 thì Tây Đô thẳng tiến
Cầu Cần Thơ mình cùng đón Noel
Ở cơ quan, em để xe ở đó
Anh chở em trên chiếc Attila
Suốt đường đi mình cùng nhau tám chuyện
Em thấy vui khi được ở cùng anh
Anh hỏi em sao chia tay bồ cũ
Chắc biết rồi anh chỉ chọc em thôi
Người yêu tui sao đào hoa dữ vậy
Nghe xong rồi em muốn bật ngữa luôn
Anh chọc em nghe sao mà thấy ghét
Tối nay rồi anh sẽ biết tay em 



--------




Tới Cần Thơ, em kêu anh tắm trước
Chọc anh là: “cho em tắm chung nha”
Anh trả lời ra một câu dứt khoác
Một câu “thôi” vì ngại lắm em à
Sau khi tắm, em rủ anh Coopmart
Mua ít đồ để sử dụng tối nay
Mua xong đồ thì thằng nào cũng đói
Cất đồ rồi mình cùng rũ đi ăn
Em rành đường nên em giành xe trước
Rồi chở anh mọi ngóc ngánh Cần Thơ
Qua con đường mà em từng đi học
Những vui buồn cùng lũ bạn ngày xưa
Rồi em chở anh đi xơi sinh tố (dùng từ xơi cho nó hợp vần)
Sinh tố Lê Lai đang khuyến mãi mà
Một ly lớn được tặng thêm ly nhỏ
Lúc tính tiền thì tính cả hai ly
Em nói nhiều chọc anh vui một chút
Anh cười cười, điệu bộ thật đáng yêu 




------------




Em còn chở anh đi nhiều nơi lắm
Em nói nhiều nhưng anh vẫn lắng nghe
Trời thì khuya, đã gần 2 giờ sáng
Cầu Cần Thơ ta cùng dẫn nhau qua
Trời thì khuya mà còn thêm gió lạnh
Gần trụ cầu, anh ôm sát thật lâu
Em vòng tay ra sau ôm anh nữa
Cảm giác này thật hạnh phúc anh ha
Rồi buông tay, anh kêu em nhắm mắt
Em bảo chi, anh kêu nhắm lại mà
Em quay mặt qua sông đêm nhìn ngắm
Bờ Cần Thơ ánh sáng đẹp lung linh
Em nhắm mắt rồi em luôn thắc mắc
Không biết anh đang ý định làm gì
Anh ôm em, kéo em lên gần trụ
Chỉ em xem anh đã viết những gì
Em hạnh phúc, ôm chầm anh mà khóc
Anh dỗ dành như một đứa trẻ con
Rồi anh nói: Mãi bên nhau như thế
Em gật đầu, niềm hạnh phúc trong anh
Anh dúi vào bàn tay em một vật
Và bảo rằng: “lọ điều ước đó nghen”
Không biết anh, lấy đâu ra nó nữa
Em ước đi dù có chết cũng làm (Anh nói)
Anh quay mặt ra sông mà hét lớn
“Cây cầu ơi, mày chính là nhân chứng của tụi tao”
Em nghẹn ngào, muốn hôn anh một cái
Anh thiệt tình cũng đáp trả lại em
Nụ hôn dài, ngọt ngào và hạnh phúc
Em thấy anh sao tuyệt quá, anh à 



---------




Qua màn 2 là một đêm hạnh phúc
Với cái trò chơi giỡn của trẻ con
Trời lạnh quá nên mình về khách sạn
Lấy cái mền rồi nhào tới ôm anh
Để phủ ấm cho anh và em nữa
Anh dúi đầu vào cái bụng của em
Anh làm vậy làm cho em thấy nhột
Dúi cái đầu vào cái bụng người ta
Anh bảo rằng giờ anh chưa buồn ngủ
Em bảo rằng: “vậy kiếm cái gì chơi”
Mượn bộ bài mà cũng hên là có
Nếu không thì vỡ kế hoạch mất tiêu
Tụi mình chơi bài tiến lên 2 đứa
Không ăn tiền mà mình chỉ “ăn da”
Ván đầu tiên anh thua em một ván
Thế nên anh đành phải chịu cởi đồ
Anh cởi áo ngoài của anh ra trước
Đợi xíu nữa anh sẽ xử lý em
Ván thứ 2 anh lại thua lần nữa
Thế là anh đành phải chịu ở trần
Ván thứ 3 anh chỉ còn 2 món
Anh đặt luôn 2 món đó cuối cùng
Nhưng không may, anh lại thua lần nữa
Nhưng cho anh nợ một món cuối cùng
Ván thứ 4 thì em thua 1 cú
Bốn món đồ em sẽ cởi anh xem
Món thứ nhất là áo ngoài em đó
Cái thứ 2 là một cái đồng hồ
Còn 2 cái thì em chơi đôi vớ
Anh la làng rồi anh bảo ăn gian
Ai bảo anh không giao kèo gì trước
Bốn món đồ em đã cởi xong rồi
Anh nhào tới ôm em mà chọt lét
Được một hồi thì thấy mệt quá đi
Em bảo anh có muốn em xoa bóp
Nằm xuống đi, em xoa bóp cho anh
Làm một xíu anh lim dim nằm ngủ
Chắc lần đầu được làm vậy phải không 




----------




Rồi giây phút đôi ta cũng đã đến
Anh ôm em rồi lại kéo người em
Em đã biết anh muốn gì rồi đó
Nên tắt đèn để tiện việc mần anh
Trong bóng tối của màn đêm yên tĩnh
Trong phòng này vài tiếng lạ kêu lên  



--------




Rồi màn 2 cũng xong rồi anh ạ
Qua màn 3, cái cảm giác sau yêu
Anh chợp mắt lúc gần 5 giờ sáng
Em lâng lâng không ngủ được anh à
Em ngắm anh, nhìn anh trong lúc ngủ
Tự hỏi mình: “Người yêu của tui sao”
Khi anh ngủ, anh như thiên thần vậy
Không muộn phiền mà chỉ có niềm vui
Em yêu anh, yêu vòng tay thật chặt
Dù là rằng, đôi lúc khiến em đau
Yêu hơi thở nồng nàn của anh vào gáy
Hôn ngọt ngào, say đắm ở môi em
Và em yêu những đầu tay anh lắm
Lướt nhẹ nhàng trên cơ thể của em
Yêu cái rướn người anh đầy hạnh phúc
Người con trai khiến con gái điên cuồng
Anh đem cả linh hồn và thể xác
Dâng cho em, một người có vợ rồi
Em ước rằng mãi bên nhau như thế
Hạnh phúc này sẽ bước tiếp đến đâu
Trong hạnh phúc anh chìm vào giấc ngủ
Nhìn anh nằm như một đứa trẻ con
Nhìn anh ngủ mà thấy sao ấm áp
Ôm anh vào như em sợ mất anh
Rồi sau đó em chìm vào giấc ngủ
Từ lúc nào em cũng chẳng biết luôn 



------



Sáng thức giấc, một nụ hôn nồng cháy
Ngủ say mèm em cũng chẳng thèm hôn
Rúc mặt vào ngực anh mà ngủ tiếp
Anh thức rồi nhưng không đánh thức em
Em vẫn ngửi cái mùi hương quen thuộc
Thấy ôm em và hôn em nữa cơ mà

Em thức giấc trên tay anh ấm áp
Chắc tay anh tê dữ lắm luôn rồi
Gần 10 giờ, rồi tụi mình đi tắm
Nhưng lần này, sao hết ngại nữa rồi
Mình tắm chung mà còn đùa còn nghịch
Vì tối qua chúng ta đã… rồi mà
Em hỏi anh về cái niềm hạnh phúc
Anh bảo rằng hạnh phúc lắm em à
Lần đầu tiên mình cùng nhau đi ngủ
Chăn gối êm, không diễn tả thành lời
Sau đó mình thay đồ đi đám cưới
Tới lúc này thì mới chịu mặc đồ
Đi café, trả phòng đi đám cưới
Em áo đen, anh thì áo trắng sơmi
Rồi sau đó mình đi café VIP
Kể ngày xưa bán “chất xám” thế nào 



------



Qua màn 4 mình cùng đi đám cưới
Gần trưa rồi mà cũng chả thấy ai
Em cùng anh, nhìn cô dâu hạnh phúc
Rồi chọn bàn gần nhất với lễ đường
Xem cô dâu trong niềm vui hạnh phúc
Rồi lát sau cùng dự tiệc ăn mừng
Gặp một cô chắc cũng hơi lớn tuổi
Cô cầm ly mời 2 chú đẹp trai
Cô nói rằng cô có 2 cháu gái
Ai thương thì cứ nói cổ làm mai
Cô hỏi anh: “Có vợ chưa?”, anh bảo
Anh: “Dạ! Chưa” mà em thấy mắc cười

Ăn một chút rồi trở về nhà cũ
Trên đường đi thấy mệt quá luôn hà
Mình vô quán café rồi nằm võng
Đói bụng rồi thì ăn bún, tùm lum
Tới 7 giờ anh và em đã đến
Anh không quên cho em một nụ hôn
Một ngày mình bên nhau sao vui quá
Hẹn gặp anh vào buổi sáng thứ hai 



--------



Đêm lang thang một mình trên máy tính
Anh nhớ về kỷ niệm của ngày xưa
Anh dẫn em qua cây cầu hạnh phúc
Tay chúng mình nắm chặt mãi không thôi
Em biết không, anh yêu em nhiều lắm
Không khi nào anh không nghĩ về em
Chắc giờ này em ở nhà với vợ
Ngắm con yêu chìm vào giấc ngủ dài
Nằm ở nhà, anh mong em hạnh phúc
Ráng ngủ ngon, mai còn phải đi làm

Hehe, tặng mấy dòng cho anh wanving&zenrons chơi. 



-------



Lại buổi sáng tụi mình cùng chạy bộ (27/12/2010)
Trong tiết trời giá lạnh của mùa đông
Anh đón em bằng nụ hôn nồng ấm
Khiến lòng mình cảm thấy ấm áp hơn
Em nói anh, em không đi làm được
Vì hôm nay, có đám cúng ở nhà
Em muốn rủ anh đến nhà lắm chứ
Nghĩ lại thôi nên không rủ anh rồi
Về tới nhà, em thì lo nhiều thứ
Nhưng mà sao, em vẫn nhớ tới anh
Em bất ngờ khi em nhìn tin nhắn
Tuy bất ngờ nhưng không trả lời anh
“Một trăm lần, lý do yêu em đó
Lý do đầu vì anh rất yêu em
Lý do 2 lại là yêu em nữa
Ối zời ơi, định cưa đỗ em à
Rồi buổi sáng chỉ có câu duy nhất
Anh nhắn hoài mà không thấy chán luôn
Một lát sau là lý do chín chín (lý do 99)
“Anh yêu em”, cũng chỉ có vậy thôi
Em nhắn anh hỏi lý do sau chót
Anh trả lời: Cũng giống cái đầu tiên
Em điện lại nói anh vài câu nói
Anh trả lời, anh chỉ nhắn chọc em:
“Chắc bữa nay tổng đài đang khuyến mãi
Nhắn trăm tin chỉ có mỗi lý do
Sợ không biết, anh yêu em đó hở?”
Anh trả lời vì anh rất nhớ em
Em nói lại: nếu mà anh đang chọc
Vậy thì không, tin được phải không anh?
Rồi anh nói, anh yêu em là thật
Không có gì đùa cợt cả, em à!
Em biết thế nhưng trêu anh một chút
Tắt máy rồi, xóa tin nhắn của anh
“Dặn anh là đừng có phone em nữa
Tại hôm nay, em bận việc quá chừng
Mai chạy bộ rồi mình cùng nói tiếp”
Anh cười cười rồi anh nói “nhớ em”
Em cũng nhớ anh nhiều luôn là khác
Anh nhắn tin không biết hết nhiêu tiền. 




-------



Anh Vinh ơi, hôm nay là 28 (28/12/2010)
Vậy là còn 3 ngày nữa, anh à
Em biết là, anh cũng đâu có muốn
Không biết là, anh cảm giác thế nào?
Em không nhắc với anh về điều đó
Vì em đây, rất sợ thấy anh buồn
Viết vài dòng nhớ anh nhiều lắm đó
Em thì em cũng cảm thấy rất buồn. 



 --------




Sắp đến ngày, anh đến nhà người ấy (30/12/2010)
Mắt nhìn nhau, trông ai cũng thấy buồn
Rồi chiều nay em tặng anh chiếc áo
Áo sơ mi để anh mặc đi nè

Anh nói là anh thích nhìn em mặc
Sơ mi đen, em cũng thích vậy mà
Chắc bị nhiễm “thói quen” em rồi đó
Thế nên em, lựa chiếc áo màu đen
Em hy vọng ngày anh đi vui vẻ
Có buồn thì cũng gắng gượng mà vui
Cái chiếc áo, anh mặc trên cơ thể
Giống như em đang siết chặt anh mà
Dù anh đi hay làm gì đi nữa
Em không rời và nghĩ mãi về anh
Một người buồn, người kia thì cũng vậy
Sóng gió rồi, mong ta sẽ vượt qua

Hai tiếng rồi, em đã đi mấy shop
Cuối cùng thì, em cũng lựa được đồ
Áo màu đen, nhưng sọc chìm màu trắng
Có ánh kim, mua luôn cặp để xài
Em rủ anh, quán cafe ngày đó
Quán cafe với kỷ niệm đầu tiên
Em lấy áo, ra tặng anh rồi nói
Có gì về rồi anh kể em nghe
Kêu anh vui nhưng mặt anh sầm lại
Nói vài câu làm em shock luôn hà
“Bộ em mong, ngày anh đi lắm hả
Sao mà mua cái áo để tặng anh”
Không cám ơn mà anh còn nói vậy
Em cười cười, rồi cố chọc anh vui
Trông anh buồn, anh không cười gì cả
Nên quay qua nói cái chuyện áo này
Khỏi cần thử cũng biết anh mặc được
Em và anh cũng chỉ có một size
“Áo tình nhân, em và anh mỗi chiếc”
Nói xong rồi, em lôi áo kia ra
Lúc này thì, anh mới cười một cái
Hỏi em là có dám mặc cùng nhau
Em lắc đầu, mình chịu thôi anh ạ
Mắc công mình lại bị “super soi”

“Anh la em vì em không uống thuốc
Đang bị ho mà khoái uống cà phê
Đã vậy rồi lại còn ham nước đá
Nên ho hoài, tới nữa tháng luôn rồi”
Nhìn mặt anh, sao mà em thương quá
Lo người ta mà như má chửi con
Quen rồi anh, nên em không bỏ được
Em đang buồn, mà bị chửi nữa hà

Có tin vui muốn báo cho anh biết
Cuối năm nay, được xét thưởng đó nghen
Cười tít mắt, vò đầu em, rồi nói
“Đệ nhất rồi” nên em thấy bất ngờ
Chắc anh biết tại sao em như vậy
Rồi vò đầu, nói kêu vậy cho vui
Tại lâu quá không kêu em là đệ
Vì chỉ khi, vô bàn nhậu mới kêu
Em không muốn anh gọi em bằng đệ
Mà chỉ quen nghe anh gọi "em" à

Thấy đi họp suốt ngày nên anh hỏi
Em đi làm, em có thấy mệt không?
Ngồi mỏi lưng nhưng em kêu không mệt
Chỉ cần anh nhắn tin với em thôi
Lo nhiều lắm, nhưng sao anh không nói
Yên tâm đi, không dễ quật em à!!
Anh lại hẹn buổi sáng mai chạy bộ
Sẽ đón anh, nụ hôn thật nồng nàn  



-------



Ngày hôm nay, ăn giao thừa đấy nhé (31/12/2010)
Sáng hôm nay, lại chạy bộ cùng anh
Anh đón em trong vòng tay ấm áp
Ghì chặt em, không thở nổi luôn nè
Anh thì thầm vào tai em câu nói
“Trái tim anh, sao em chiếm mất rồi?”
Rồi em cười, đập ngực anh mà bảo
“Còn đây nè, có ai lấy anh đâu?”
Anh lại cười, vò đầu em mà nói
“Vẫn còn nguyên, nó vẫn đập như thường
Nhưng mà sao, nó không nghe anh nữa
Vậy bây giờ, anh cần phải làm sao?”
Ai mà biết phải làm sao đây chứ
Anh làm gì thì anh tự quyết đi
Rồi kê tai vào tim anh nghe đập
Sao mà em, nghe yêu quá, anh à!
Anh hỏi em có làm gì không đó
Em nói là, cũng không bận gì nhiều
Anh hẹn em, tối đi chơi một tí
Em bảo rằng không đi được anh à
Vì em phải, đi lên nhà ngoại vợ
Phụ lặt vặt đến tối mới trở về
Vợ ở ngoại, phụ mấy dì cúng sớm
Tối nay thì, em ngủ có một mình

Anh nói anh, thử áo em rồi đó
Anh bảo rằng, mặc rất đẹp, rất vừa
Anh nói anh, yêu màu đen em thích
Thấy tự tin với chiếc áo của em
Anh thử xong là nhờ người giặt ủi
“Không biết ai là người nôn đi hẹn
Mới thử đồ, đem giặt ủi trong đêm"
Anh ôm em nhưng mà anh không nói
Chắc biết em, yêu anh quá đó mà

Hai đứa mình chạy cùng nhau một lúc
Em bảo rằng anh hãy cõng em đi! (Nguyên văn: Anh, em muốn được anh cõng)
Em nũng nịu nên anh đây liền nói
“Nhảy lên lưng anh sẽ cõng cho nè”
Em lấy trớn, phóng lên lưng một cái
Chắc là em, nặng lắm, phải không anh?
Em muốn được như thế này mãi mãi
Anh cõng em vừa kể chuyện em nghe
Áp mặt vào má anh mà cảm nhận
Hơi ấm anh, khiến em thấy vui lòng. 


From: Gockhuat_buon95




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét