6 tháng 8, 2011

[Quà tặng] Phần 4



Một người buồn, đang gồng mình chịu đựng
Người kia buồn, nhưng chẳng biết làm sao
Cứ chờ đợi một ngày ta hội ngộ
Gặp lại nhau trên lối cũ đi về

Một người khóc, khi màn đêm buông xuống
Người kia thì chỉ biết nhớ mà thôi
Có phải ta đang là người cố chấp
Hay là ta đang bảo vệ lấy nhau

Một người uống, uống cho quên mọi chuyện
Người kia ngồi, cứ ngồi mãi suy tư
Có phải ta muốn quên đi tất cả
Hay là ta muốn được ở bên nhau

Đời ngang trái, cho ta nhiều đau khổ
Đời đau buồn, khi ta phải xa nhau
Đời cô đơn, khi không còn nhau nữa
Đời u sầu, trong nỗi nhớ đầy vơi.

Phút cảm hứng, tặng a.Ving. 




---------




Viết tiếp vài dòng câu chuyện. Vẫn nhip ngắt (3/3/2)

Một ngày qua, lại bắt đầu ngày mới
Nhật kí này anh viết tiếp vài câu
Một số người đã khuyên anh từ bỏ
Bảo rằng anh phải cố sống quên em


Nhưng làm sao, làm sao anh có thể
Ai nói gì, anh cũng chịu em à
Anh vẫn yêu, vẫn yêu em nhiều lắm
Em cũng yêu, yêu cũng giống vậy mà
Dù đôi ta không ngày ngày đối mặt
Không còn cùng chia sẻ những buồn vui
Không còn đó lời ngọt ngào âu yếm
Nhưng chúng mình vẫn sẽ mãi yêu nhau

Được bên nhau là điều ta khao khát
Không phải là việc sở hữu lấy nhau
Dù đôi ta, 2 người 2 cuộc sống
Nhưng tim mình vẫn dành trọn cho nhau

Anh hạnh phúc về điều anh đã biết
Trái tim em đã dành trọn cho anh
Anh cũng khóa trái tim mình mãi mãi
Hình bóng em sẽ mãi ở tim anh

Anh không chắc anh yêu em mãi mãi
Nhưng một điều anh chắc chắn với em
Một khi anh không còn yêu em nữa
Không bao giờ yêu ai khác nữa đâu
Anh đang cố yêu em nhiều hơn nữa
Nãy giờ anh sến quá phải không em!!

Những lạnh lùng, em cố tình làm vậy
Vì còn yêu, em mới thế đó mà
Chứ hết yêu, em đâu cần làm vậy
Biết hết rồi, cái thằng Ngốc của anh.

Sống một mình nên anh hơi trống trải
Nhưng không sao, anh sẽ cố sống mà
Căn nhà lớn, ở một mình cũng chán
Thế nên anh kiếm gì đó để làm
Anh đã mua về nhà anh một thứ
Đúng như là ý thích của em luôn
Đó chính là chiếc xích đu màu trắng
Anh đã trồng vài cây cỏ xung quanh
Để một ngày, ta cùng ngồi nói chuyện
Nhưng bao giờ, ta mới được vậy đây

Nhẫn của em, anh đã đeo trên cổ
Của anh thì, anh vẫn giữ trên tay
Anh vẫn tin, một ngày anh có thể
Cầm tay em và đeo nó cho em
À dạo này anh đã lên 2 ký
Chắc là anh, ra phòng tập lại thôi
Và mỗi sớm anh sẽ đi chạy bộ
Nếu không thì thành heo ú rồi sao. 



-------



Lòng ấm áp khi em còn sử dụng
Cây bút mà anh đã gửi tặng em
Ít ra em vẫn còn điều để nhớ
Mong là em, một ngày mới thật vui
Anh dần quen với thú vui em đấy
Ráp mô hình bằng giấy đó em yêu (hihi)
Anh bắt đầu với “Thiên Đàng” em ạ
Làm xong rồi, để dành đó tặng em
“Kirato” anh tập nghe rồi đấy
Anh thường nghe cái dòng nhạc New Age
Album ổng mà anh nghe trọn vẹn
Thua điều gì thì em cũng chịu luôn
Em thường bảo với anh là như thế
Giờ thì anh đã nghe hết rồi đây
Nghe lần đầu thì khó nghe thật đấy
Nhưng bây giờ anh đã thích luôn rồi
Anh càng nghe thấy lòng càng thanh thản
“Cocoro” anh cũng thích bài này
Thật sâu lắng, nhẹ nhàng và tĩnh mịch
Không kém phần trầm hũng nữa em à
Có một điều mà đúng như em nói
Kết bài này là một sự bắt đầu
Một cái kết không phải là chấm hết
Mà chỉ là khởi đầu mới mà thôi
Thằng ngốc này, em đúng là tinh thật
Nhờ em mà anh biết được nhiều điều


-----.------


Ngồi nhớ em trong chiều mưa buồn bã
Khi tình cờ đọc bài viết cafe
Anh tự pha phin cafe thật đậm
Uống vào rồi mới biết đắng ra sao
Và anh hiểu tại sao em thích nó
Đắng thật nhiều rồi lại ngọt phải không
Từng giọt ngọt ngồi chờ trong nhẫn nại
Cũng khiến ta tự ngộ được nhiều điều
Đó chính là lý do khi vào quán
Em toàn kêu phin thật đậm không à
Từng nỗi đau hòa vào từng giọt nước
Và cuối cùng từng giọt đắng cafe
Cái cảm giác không bao giờ quên được
Con người em, nó cũng có mùi này

Hai ngày qua là ngày anh hạnh phúc
Ở cùng nhau tuy ở chỗ đông người
Em trở về như là em khi trước
Chịu cười đùa, chịu nói chuyện luôn rồi
Anh chọc em, tiếp cận em kiếm chuyện
Em chửi anh khùng, nhưng anh thấy rất vui
Và tối đó, em làm anh lo lắng
Nhậu gì mà không biết đến trời trăng
Em uống nhiều, giờ nôn nhiều hơn nữa
Nằm cạnh em sao anh xót quá à
Dùng khăn lạnh, lau cho em một cái
Nhưng không ngờ em lại gạt tay anh
Vì em đâu có thích dùng khăn lạnh
Cho nên anh lấy khăn nóng lau liền
Việc nhỏ nhặt nhưng mà anh không hiểu
Thật đúng là, đáng trách quá, phải không em?
“Chăm sóc em” anh chưa từng làm thế
Thế nên anh không biết cũng phải rồi


Trong giấc mơ, anh thấy em, Ngốc ạ
Thấy đôi mình lại vui vẻ bên nhau
Chợt tỉnh giấc, anh thấy sao nối tiếc
Anh ước gì là mãi mãi em à
Từ ngày mà, em bỏ trang nhật kí
Anh thường vào tập viết tiếp luôn nà
Anh viết dở nên em thường hay chọc
Nhưng bây giờ, anh cố gắng rồi đây
Tuy vụn về nhưng cũng vui em ạ
Nó giờ là, niềm vui mới của anh
Anh tìm được, 2 bài thơ đôi dép
Tuy là vui, nhưng cũng đáng suy tư

Mấy ngày nay, sức khỏe em yếu thế
Bệnh mà không, chịu uống thuốc luôn hà
Không tự lo thì ai lo hả ngốc
Anh mong em sớm hết bệnh đi mà 



------




Ngồi dậy rồi, anh thấy mình đã khỏe (30/03/2011)
Cảm ơn nhiều vì em mấy ngày qua
Thật sự anh cứ muốn mình bệnh mãi
Để cho em đến chăm sóc anh à
Nấu đồ ăn, em đã nhờ mẹ nấu
Mang đến rồi chuẩn bị thuốc cho anh
Ngày 3 buổi em cứ làm như thế
Chỉ vậy thôi, anh hạnh phúc lắm rồi
Anh thắc mắc, thức ăn nhờ mẹ nấu
Nấu cho anh, em đã nói thế nào
Em đã bảo rằng bạn con bị bệnh
Công tác xa, ở nhà trọ một mình
Ở một mình nên không ai chăm sóc
Nên em nhờ mẹ nấu thức ăn giùm
Sao mà em nói dối ghê vậy Ngốc
Nhưng mà anh thấy nó thật đáng yêu

Em quan tâm làm cho anh hạnh phúc
Nhưng sao anh vẫn cảm thấy cô đơn
Khi thấy em, chở gia đình đây đó
Anh ước gì, người em chở là anh
Anh muốn được siết tay em thật nhẹ
Anh muốn mình luôn được ở cạnh em
Anh muốn em thuộc về anh mãi mãi
Anh thấy mình thật ích kỷ làm sao
Anh làm thế sẽ làm em xa cách
Thế nên anh cũng không muốn làm gì
Anh đã kịp dừng bản thân mình lại
Để tim anh, chịu đựng nữa em à
Trong giới hạn bản thân anh chịu đựng
Anh đã không, đã không chạm em rồi.

Anh biết rằng những ngày qua anh bệnh
Em đã lo, đã lo lắng rất nhiều
Ngủ một mình trong căn nhà rộng lớn
Anh mong mình sẽ được ngủ với em
Anh biết chắc, một điều rằng nơi nó
Không tài nào em ngủ được phải không

Những ngày qua, đã có nhiều kỷ niệm
Những buồn vui đều có cả em à
Anh tin rằng mình có duyên thật sự
Dù không tin cũng không được em à

Giờ này đây, chắc em đang làm việc
Anh ở nhà cố hết bệnh đi làm
Để cho em không nặng lòng lo lắng
Yên tâm đi, anh mạnh mẽ hơn nhiều 



-------




Nhiều sự việc xảy ra anh nhận thấy (Chú ý 01/04/2011)
Bản thân mình, ngu ngốc quá đó mà
Tại sao anh lại phải yêu em chứ?
Trong khi em đang chạy trốn tình anh
Em đã kể người em yêu ngày trước
Em nói rằng cũng chẳng hiểu tại sao
“Chẳng hiểu sao em lại yêu người ấy
Nghĩ lại giờ, em thấy thật buồn cười”
Và hôm nay, anh cũng xin được nói
“Yêu em ư, rõ đúng thật buồn cười”

Nếu mà em có vô tình đọc được
Thì đừng buồn, đừng trách móc anh nghen
Em có biết tại sao anh nói vậy
Vì hôm nay là ngày cá tháng tư
Ngày hôm nay mình được quyền nói dối
Nhưng chiều qua anh nói dối em rồi
Để em lo khi nói mình không khỏe
Để cho em phải đến thật luôn mà
Biết không đúng, nhưng không còn cách khác
Vì nhắn tin, em không đến thì sao
Anh biết mình cũng thật là đê tiện
Sức khỏe mình, lấy ra để lừa em
Đúng là anh cũng âm mưu bất chính
Nhưng mà anh cũng chân thật lắm mà

Anh muốn em, để cho anh thoa thuốc
Nhưng mà anh, lại bị gạt tay ra
Em đang tức, anh biết mình có lỗi
Anh ngồi im, không dám nói tiếng nào
Giống đứa trẻ đang thấy mình có lỗi
Em đừng la, hãy tha lỗi đi mà

Một thằng bệnh chăm sóc thằng bị bệnh
Bị như vầy sao không báo cho anh
Nếu hôm đó, không níu vai em lại
Chắc giờ này, cũng chẳng biết em đau
Anh lúng túng, không biết làm sao nữa
Em rụt vai rồi em lại kêu đau
Không biết chuyện xảy ra vì em giấu
Hỏi thật lâu em mới chịu trả lời
Thì hôm nay, cũng đã gần hết bệnh
Thoa thuốc vào cho mau khỏi cưng à

Đầu tuần sau, anh mới đi làm lại
Thích vô cùng khi bị bệnh thế này
Tại vì sao? Vì được em chăm sóc
Nghe thấy thì gian xảo quá hả em
Anh bằng lòng làm tiểu nhân em ạ
Chỉ cần em quan tâm lại được rồi

Thức ăn mẹ em làm ngon lắm đấy
Biết khi nào mới được gọi “mẹ” đây
Ba mẹ em là những người vui tính
Bữa qua nhà, vì anh chở em về
Mẹ em ngồi hỏi chuyện anh này nọ
Mẹ hỏi anh công tác với em à
Anh nói anh là “bạn thân” thôi đó (…)
Hay đi chung cơ quan đó bác à

À chiều nay, em phải đi họp xã
Đi một mình nhớ cẩn thận nghe chưa
Nếu về sớm ghé nhà anh một chút
Làm café anh đợi sẵn ở nhà

Một lần nữa thì anh xin nhắc lại
Không yêu em là nói dối hết mà
Xin em đừng bao giờ tin điều đó
Anh cũng không chịu trách nhiệm đâu à
Ai quy tội, thì anh đây chối nhé
Anh yêu em, yêu em lắm ngốc à
(to be cont...)

-------------------------------------

Chiều buồn buồn, thấy ngày dài vô tận
Chiều về nhà cũng thấy thật buồn tênh
Chiều buông nắng, cho lòng mình nặng trĩu
Chiều qua rồi, ta sẽ thấy sao đây
Chiều qua rồi, chỉ màn đêm đen tối
Tối mịt mù, trong nỗi nhớ suy tư
Chiều qua rồi, một mình ta hiu quạnh
Ngồi một mình, rồi nghĩ ngợi về ai.

Phút tự feel. keke




-------




Cái thằng Ngốc, em trù chi ác dữ (06/04/2011)
Để bây giờ anh khốn khổ đây nè
Cái thùng máy ATM hỏng thiệt
Để bây giờ không còn lấy một xu
Bữa trưa nay, lấy gì ăn đây chứ
Chết đói rồi, anh không biết đâu nha


--------.----------


Ngày hôm đó đi chơi vui em nhỉ
Hôm đó là em đúng “ngốc” luôn nè
Em làm gì mà đổ thau trộn gỏi
Vào người anh không chừa xót chổ nào
Từ trên xuống toàn cái mùi mắm tỏi
Úi zùi ui, em đãi thế đó à
Em luống cuống nhìn em trông tội nghiệp
Không dám cười vì anh sợ em quê

Ai bảo em cứ tài lanh tài lẹt
Chạy vào đây phụ này nọ làm chi
Để bây giờ em gây ra hậu quả
Sao hỏi em, em bảo được cơ mà
Rồi cả đám rủ nhau leo núi nhậu
Hết chụp hình rồi lại tới quay phim
Khi xuống núi lại ở nhà nhậu tiếp
Nhậu xong rồi, ra quán hát nhậu luôn
Cái bữa đó đúng là vui thiệt đó
Nhậu quá trời đến tối mịt mới về

Về nhà nghỉ 2 ngày, không cơ hội
Để gặp em, anh buồn quá em à
Đi chơi quen, nhìn thấy em vui lắm
Đằng này anh lại nghĩ tới 2 ngày
Anh ghét nhất là những ngày lễ tết
Vì em không có bên cạnh anh nè
Anh như heo ở trong chuồng vậy đó
Ở trong chuồng rồi đi tới đi lui
Xong rồi ăn lại lăn đùng ra ngủ
Ngủ dậy rồi lại ăn tiếp, trời ơi.

Anh ước gì có một ngày chủ nhật
Em đến nhà, tụi mình sẽ nấu ăn
Vui với nhau nguyên 1 ngày em nhé
Chẳng biết là có thực hiện được không

Em có biết hôm kia anh đã lén
Mua vòng tay làm móc khóa giống em
Mai mốt gặp mà thấy anh xài giống
Thì cũng đừng ngạc nhiên quá nha em

Anh về đây! Yêu em nhiều ngốc ạ
Mai mốt là nhớ cẩn thận nghe chưa
Đừng có đỗ vào người anh nữa nhé
Vì anh không muốn anh phải có mùi
Vì sao ư? Vì em quen mùi ấy
Là cái mùi quen thuộc của anh cơ
À mà em đừng thức khuya như thế
Thu xếp thời gian, mà ngủ sớm nghe em
Thấy em thức, anh thức theo luôn mất
Rồi đuổi anh đi ngủ sớm nữa kìa. (hì hì)


--------.--------


Suốt đêm qua, anh nhìn em khi ngủ
Nhưng mà anh không muốn ngủ chút nào
Anh nhìn em cho đến khi trời sáng
Bởi vì anh muốn trân trọng một điều
Những phút giây anh ở bên em đấy
Em ngủ ngon, anh hạnh phúc lắm rồi
Đã từ lâu kể từ ngày hôm ấy
Được nhìn em, nhìn em kỹ thế này
Vẫn là ngốc của anh thôi ngốc ạ
Anh không cựa mình, vì sợ đánh thức em (4/5)
Anh sợ mất, sợ mất đi cảm giác
Sự bình yên đang hiện hữu trong em
Em đã bảo, em là em thật sự
Mỗi khi em được ở cạnh anh mà
Và cảm giác sự bình yên thanh thản
Trong vòng tay người yêu quý của mình
Cảm giác đó anh tin là như vậy
Bởi bên em, anh mới sống hết mình

Đêm nay anh muốn nói nhiều điều lắm
Nhưng mà anh không biết phải nói sao
Đối với anh, lúc này đây rất khó
Mặc dù anh muốn nói hết với em
Em rất tinh đã nhận ra tất cả
Nhìn mắt anh, em đã biết nhiều điều
Em rất đúng, nhưng giờ không phải lúc
Sẽ có ngày, anh nói hết cho em
Em nói anh, em mong là không trễ
Anh nghe em, mà anh thấy nhói lòng

Em hôm nay, vẫn là em ngày đó
Nói thật nhiều, anh chỉ biết lắng nghe
Em hỏi anh, nếu một mai, em không còn nữa (3/3/4)
Anh làm gì, anh sẽ sống ra sao
Anh không biết trả lời đâu ngốc ạ
Thật đúng là gây khó dễ cho anh
Anh đầu hàng, chịu thua em rồi đấy
Biết là đùa! Đừng đùa vậy em à

Anh tự hỏi, sau này ta sao nhỉ
Rồi chúng ta sẽ đối diện thế nào
Có cảm giác ngượng ngùng khi gặp mặt
Hay cho nhau những ánh mắt lạnh lùng
Có oán hận gì nhau không nữa đấy
Hay là ta lại thương hại lấy nhau
Rất nhiều điều muốn hỏi em tất cả
Nhưng mà sao, để anh hỏi được đây
Em gác đầu trên tay anh mà bảo
Em hy vọng 2 người 2 hoàn cảnh
Nhưng lúc nào vẫn sẽ nghĩ về nhau
Tâm trí ta sẽ cho nhau anh nhé
Nói như em đã biết hết cả rồi

Anh đã về khi em còn say ngủ
Muốn chào em nhưng em ngủ ngon lành
Anh hôn nhẹ rồi ra đi lặng lẽ
Xin lỗi em, anh không muốn chút nào
Chắc là em sẽ giận anh dữ lắm
Anh dậy rồi mà không đánh thức em
Anh chỉ để lại vài câu viết vội
Rồi quay đi trong lẳng lặng mà về
Anh thật sự, không muốn đâu em ạ
Em ở nhà, em hãy nhớ bình yên.

 
 From: Gockhuat_buon95








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét