6 tháng 8, 2011

[Quà tặng] Phần 1



Nghe câu chuyện em viết lại câu chuyện thành một bài thơ. Chắc chắn là nó không bằng những câu nói từ trái tim 2 anh. Vì đây cũng lần đầu em làm thơ, nếu có dở mong 2 anh bỏ qua. ^^!


Em ghét anh từ lần đầu gặp mặt
Ánh mắt nhìn sâu thẳm trái tim em
Sau nhiều lần ta tình cờ gặp mặt
Em thấy rằng em bớt ghét anh hơn
Rồi đến ngày ta không còn gặp nữa
Theo con đường của mỗi đứa chọn thôi
Sau vài năm sau khi ta chia cách
Bổng bây giờ em được gặp lại anh
Anh lén đưa anh mắt nhìn vội vã
Hướng vào em như muốn được làm quen
Anh làm quen mà khiến em thấy ghét
Nhưng cũng làm em cảm thấy thương hơn
Em chuẩn bị lần đầu cho cuộc hẹn
Nói chuyện mà cộc lốc thấy ghét ghê

Anh tặng em một đôi giày để chạy
Chạy vòng vòng mỗi buổi sáng tinh mơ
Em không thích rằng mình đây chỉ nhận
Thế nên em đã tặng lại món quà
Và thế rồi cái ngày kia cũng đến
Ngày đầu tiên mình chạy bộ cùng nhau
Hai đứa mình cùng tranh giành hạng nhất
Xem ai là người đến đích đầu tiên
Cả 2 đứa cùng nhau giao quy ước
Ai về sau phải bị đãi người kia (đãi cafe)
Em chơi chiêu định ăn gian về nhất
Nhưng không ngờ bị giành mất vì anh
Định chọc anh không biết sao để chọc
Nhắn với anh "Em mệt quá anh à"
Đã đến giờ em cũng gần tan sở
Anh đến thăm và nói một vài câu
Vài câu nói như làm em bật ngữa
"Con trai gì yếu quá vậy ông ơi" (Nguyên văn: Khỏe chưa? Đàn ông con trai gì mà yếu xìu vậy)

Anh đi đến đưa em cho cái hộp
Có món quà anh để ở bên trong
Có cây viết mừng cho em lên chức
Tặng cái này để dành mốt ký tên
Rồi đến chiều em rủ anh đi nhậu
Em giao kèo nhớ đối diện nghe chưa (ngồi đối diện)
Định chuốc anh cho đến khi say khước
Rồi khai thác thông tin vài chuyện
Nhưng không ngờ là anh đâu có xỉn
Uống quá trời mà không bị gì luôn
Sau bữa nhậu người nào về nhà nấy
Sáng hẹn nhau chổ củ nữa nha anh
Do nhậu quá cả hai thằng đều mệt
Chạy một hồi mệt như muốn đứt hơi
Rồi nghỉ chạy cùng nhau ngồi bãi cát
Đó là nơi bí mật của đôi mình
Ngồi nơi đó cả 2 cùng tám chuyện
Kể nhau nghe về chuyện của chúng mình
Anh đã biết về nhà em rất rõ
Nhưng vẫn đến để thực hiện chữ yêu
Chữ yêu kia sao mà to lớn thế
Để em đây thấy hổ thẹn với lòng



 ------------



Chiều hôm qua đôi ta ăn gà rán (5/12/2010)
Cắn cái đùi thấy quá đã luôn hà
Rồi bổng dưng trời mưa đâu kéo đến
Để hai thằng cắm đầu chạy một hơi
Lại một ngày mình cùng đi chạy bộ (6/12/2010)
Em đã dùng, dùng thuốc để thử anh
Em kêu anh rồi anh dừng, quay lại
Cái mặt nhìn thắc mắc cũng thấy thương
Em không nói mà chỉ cười 1 cái
Anh quay người rồi lại chạy tiếp thôi
Em lại kêu tiếng anh thêm lần nữa
Không nói gì em cũng chỉ cười thôi
Rồi anh lại quay người đi chạy tiếp
Anh dường như đã biết đã bị lừa
Thế nên khi em kêu anh lần nữa
Anh không thèm quay lại để nhìn em
Em nhào tới liền ôm anh và kiss
Anh đứng đơ không biết phản ứng gì
Em không ngờ em lại gan đến thế
Mà cũng hên là không có người ta

Ba ngày qua đã xảy ra nhiều chuyện (09/12/2010)
Anh chở em đi quanh núi 1 vòng
Tại trời mưa nên làm em bị bệnh
Nằm ở nhà đầu óc chẳng thảnh thơi
Chắc buổi sáng anh ra ngoài chạy bộ
Tại sao anh không thấy bóng em ra

Bệnh một hôm đến chiều rồi cũng khỏe (11/12/2010)
Ngồi dự họp nhớ lại chuyện hôm kia
Anh chở em cùng nhau đi ăn cháo
Ăn cháo xong thì cũng đã tối rồi
Em kêu anh chở em đi quanh núi
Để đôi mình được nói chuyện cùng nhau
Chúng mình nói về tình yêu 2 đứa
Nhiều khó khăn và trở ngại vô cùng
Em đã nói rằng mai em không đến
Không đến nơi hẹn của chúng mình

Rồi sáng đó em đã không đến thật
Chắc là anh đã đợi đến mỏi mòn
Em biết rằng là anh đây buồn lắm
Nhưng em giờ không thể làm khác hơn
Anh nhắn tin nhưng em không bắt máy
Nằm chèm bẹp vì bệnh đó mà 



--------



Rồi cả đám cùng rủ nhau đi nhậu (09/12/2010)
Tại việc nhiều nên em phải đến sau
Em đến sau nên chỉ còn cái ghế
Thế nhưng mà nó lại ở kế anh
Anh nhìn em nhưng em luôn muốn tránh
Vì em không biết phải trả lời sao
Anh hỏi em sao cả ngày lặn mất
Em chỉ cười mà không trả lời anh
Ngồi cả đám vừa cười vừa nói chuyện
Hôm đó mình cũng uống rượu nhiều ghê
Em cáo bệnh xin đi về nhà trước
Anh lặng nhìn không biết phải làm sao

Không biết anh đang làm gì ở đó (11/12/2010, 20h33’)
Nhớ anh mà không biết phải làm gì
Có bà xã nên em không mở máy
Nhớ anh yêu vì không gặp cả ngày
Em chỉ muốn đôi ta luôn bên cạnh
Dù chỉ là một chút cũng đủ rồi
Em nhớ anh, hẹn mai ta gặp lại
Em ở nhà, mong anh được ngủ ngon

Xa không lâu nhưng rồi em thấy nhớ (12/12/2010)
Dù chỉ là 2 tiếng mấy mà thôi
Em giờ đây vẫn còn nguyên cảm giác
Anh ôm em, và ghì chặt em vào
Vì cả ngày hôm qua ta không gặp
Nên thấy em anh vội đến ôm liền
Anh ôm em đôi ta chung nhịp thở
Hai trái tim mình đặt sát vào nhau
Em cảm thấy tình yêu sao quá muộn
Anh trả lời không có muộn đâu em
Lời anh nói, nói từng câu từng chữ
Làm cho em, cảm thấy thẹn với lòng
Em không xứng cho anh làm như vậy
Anh cũng buồn nhưng cũng động viên em
Sang ngày mai là một ngày quan trọng
Bởi vì em bổ nhiệm chức mới rồi
Phải dưỡng sức để mai còn đi nhậu
Anh nhớ là ngồi đối diện em nghen

Một buổi sáng trong sương mù dày đặt (13/12/2010)
Sương quá nhiều không thể thấy mặt ai
Nhưng đôi ta vẫn nhận ra nhau đấy
Nơi hằng ngày anh vẫn đứng đợi em
Hai ta nói chuyện chiều em nhận chức
Nói câu gì mà em muốn té mương
Em ôm anh khi anh chưa chuẩn bị
Tạo bất giờ như anh giống hôm qua
Em ôm anh siết người anh thật chặt
Muốn giữ anh mãi mãi của riêng mình
Em hôn anh, em hôn lên đôi má
Anh cười cười vì anh nhột quá đi
Em nhét vào trong túi anh tờ giấy
Về tới nhà anh mới mở ra nghen
Anh muốn mở nhưng mà không mở được
Nhìn mặt anh thắc mắc thật buồn cười 



------------




Anh nhắn tin khi em đang làm việc
“Chơi gì kì, sao có giấy trắng thôi”
Em nói rằng em cho anh điều ước
Lúc nào cần thì anh hãy viết vô

Ba giờ chiều cả cơ quan đi nhậu (15/12/2010)
Nhậu buổi trời anh mới chịu đến cơ
Em đã dặn là phải ngồi đối diện
Hết chổ rồi anh ngồi sát em thôi
Tăng 1 xong lại thêm tăng 2 tiếp
Em lên ngồi chiếc xe máy của anh
Ngồi sau anh nghe mùi hương quen thuộc
Cái mùi hương nghe xao xuyến cả lòng
Ngồi đang vui bổng dưng em cụt hứng
Anh nói rằng anh sắp lấy vợ rồi
Chuyện cưới vợ tuy rằng anh không muốn
Nhưng gia đình vẫn cứ bắt ép anh
Em uống rượu để quên đi việc đó
Đến say mèm không biết đến trời trăng
Sáng hôm sau không đứa nào chạy bộ
Xỉn quá trời chạy gì nổi nữa đây

Làm MC trong chương trình ca nhạc (16/12/2010)
Mới thấy rằng là anh cũng biết ghen
Khi có người đến làm quen bắt chuyện
Anh làm mọi điều để giữ lấy em
Rồi sau đó cả đoàn cùng đi hát
Anh cũng theo vì sợ mấy người kia
Trong khi hát mình làm trò đủ thứ
Nhậu ba hồi rồi kể chuyện tiếu lâm
Tới 10h thì vợ em gọi điện
Nên em về làm vài việc giúp thôi

Lại ngày nữa mình cùng đi chạy bộ (17/12/2010)
Trên con đường quen thuộc của chúng ta
Khi em đến anh ôm em thật chặt
Em tặng anh cho anh một bất ngờ
Em lại nhét vào quần anh tờ giấy
Anh đọc xong anh sẽ thấy bất ngờ
Sau khi đọc anh ôm em lần nữa
Siết chặt em còn hơn trước nữa cơ
Nhấc em lên rồi anh hô, la lớn
Cái tình yêu anh giấu kín trong lòng
Em hạnh phúc với bản thân hiện tại
Rằng có anh luôn ở cạnh nơi này 



-------



Rồi mọi chuyện cũng dường như đã đến (17/12/2010, 17h)
Anh hẹn em mình ra quán cà phê
Chỉ mới vui với anh trong buổi sáng
Giờ cùng anh đón sóng gió nữa rồi
Chuyện gì đến rồi tự dưng sẽ đến
Làm sao anh cưỡng lại được bây giờ
Anh không thể cãi cha rồi cãi mẹ
Để cho anh mất tất cả vì em
Em không muốn vì em mà anh khổ
Phải chi ngày xưa, anh đừng biết đến em

Và bây giờ mình cũng ra quyết định (18/12/2010)
Cứ làm theo sự sắp đặt xem sao
Cứ đến nhà người ta cho biết mặt
Để cả 2 cùng tìm hiểu lẫn nhau
Anh không biết phải làm sao đây nữa
Quyền quyết định không phải ở tay anh
Rồi lại tối anh hẹn em nói chuyện
Ngồi ở nhà em không thể ngồi yên
Chính vì thế cho nên em đến trước
Chọn cái chồi nằm tít ở đằng xa
Rồi anh đến, em thấy anh buồn lắm
Mặt buồn hiu, trong ánh mắt u sầu
Còn đâu nữa nụ cười tươi lúc sáng
Để giờ này anh nặng nổi suy tư
Tết Dương lịch hai bên cùng gặp mặt
Anh cãi lời, cha mẹ mắng anh luôn
Mắng đến nổi anh chai lì cảm xúc
Để tim anh đau thắt đến từng giây
Anh ôm em, kể từng lời từng chữ
Khiến em nghe, em đau thắt cả lòng
Anh của em hôm nay là như vậy
Không còn đây sự chính chắn mọi khi
Anh của em hôm nay sao yếu đuối
Là người cần những chia sẻ cảm thông
Em chỉ biết ngồi ôm anh nghe khóc
Mà em không biết phải nói gì hơn
Em kêu anh là anh nên đi thử
Để có điều mà từ chối hôn nhân
Hai gia đình đã nhiều lần gặp mặt
Chuyện dường như đã sắp đặt hết rồi

Anh đã nghĩ là mình không lấy vợ
Nhưng bây giờ anh lại phải kết hôn
Em rất buồn khi em nghe anh nói
Thế mà em không dám nói một câu
Để an ủi động viên anh gì cả
Mà chỉ khuyên anh nên thử một lần
Anh đã cố mà ôm em thật chặt
Nói nhiều như anh chưa nói bao giờ
Sợ ngày mai anh không còn em nữa
Không biết anh sẽ phải sống thế nào
Cái tình yêu thì luôn nhiều sóng gió
Em và anh sẽ qua khỏi nạn này




-------




Cái tình yêu thì luôn đầy mật ngọt
Nếu mà dư sẽ đắng lắm anh à
Giá ngày xưa đôi ta đừng gặp gỡ
Giờ đã không có kết quả như vầy
Anh trách em như không yêu anh vậy
Nhưng anh à em vẫn mãi yêu anh
Tấm trí em luôn nhớ anh mòn mỏi
Trái tim em luôn khắc bóng hình anh
Nếu mà cưới thì xin anh cứ cưới
Chẳng phải bây giờ mình hạnh phúc lắm sao
Tuy lén lút nhưng mà em vẫn thích
Được thấy anh mỗi sáng sớm tinh mơ
Em về nhà trong lòng buồn rười rượi
Không lộ ra sợ vợ sẽ nghi ngờ
Tối nằm ngủ nhưng em không ngủ được
Trằn trọc hoài mà nghĩ mãi về anh

Sáng sớm nay chắc anh không buồn nữa (19/12/2010)
Lúc chạy cùng, em cố chọc anh vui
Anh có nhớ điều gì quan trọng nhất
Em nói anh đừng áo lót nữa nghen (Đừng mặc áo lót ấy)
Anh thắc mắc tại sao em nói vậy
Em thẹn thùng em nói lại mấy câu
Em trả lời em sợ anh lạnh lắm
Mắc công em lại bị chảy máu cam
Anh lại hỏi: Tại sao mà chảy máu
Không biết sao em chỉ biết kêu trời
Anh ngây thơ hay anh đang giả bộ
Em để dành mai mốt mần thịt luôn
“Không có gì” chính là câu em nói
Vò đầu em cười, không biết đã biết chưa
Nụ cười này bây giờ em lại thấy
Thấy anh cười thật hạnh phúc biết bao
Anh phải sống vui hoài như vầy nhé
Thế là em đã hạnh phúc lắm rồi

Em thụt lùi chạy lên lưng anh cõng
Anh cõng em mà anh quát quá trời
“Em nặng vậy chắc anh chết quá”
Tội nghiệp anh, nhưng anh cõng đi mà
Bắt anh cõng mà còn đi trên cát
Chắc là anh đã mệt dữ lắm rồi
Em vẫn ngồi trên lưng cho anh cõng
Để em nghe hơi ấm từ lưng anh
Hai gương mặt áp vào nhau thật chặt
Lúc này đây em đã thấy rất gần
Vì cái gì anh yêu em đến thế
Anh trả lời cái hoang dại của em
Người yêu tui sao dùng từ ác thế
Tưởng em là một chú dog nào đây
Anh cũng nói vì do em ngông quá
Vì trái tim mách bảo phải yêu em
Người yêu tui sao hôm nay sến thế
Nhưng mà em cũng biết sến nữa nghen
Khi anh nói với em cùng câu hỏi
Em bảo rằng con tim bảo yêu anh
Anh bảo em, anh không còn buồn nữa
Vì bên anh giờ đã có em rồi
Em bảo anh phải luôn vui hạnh phúc
Đừng có buồn mất phong độ đó nghen
Anh bảo rằng là anh không buồn nữa
Anh nói em dại trai quá đó mà
Em đã đấm lên lưng anh vài cái
Vì tội là dám nói em dại trai
Em không biết ai dại ai hết đó
Chỉ biết rằng anh đã đến cưa em 




----------




Em nhảy xuống để cho em cõng lại
Vì để anh cõng từ nãy đến giờ
Anh không muốn vì anh đây nặng lắm
Mắc công em lại bị mệt thôi à
Em muốn biết thế nào khi anh cõng
Chịu bao nhiêu nặng nhọc đến thế nào
Em khuỵu gối, anh leo lên miễn cường
Anh nói thôi, nhìn nó rất kỳ kỳ
Anh leo lên và rồi em đã biết
Ôi eo ơi sao nặng dữ vậy trời
Được một chút thì em đòi nghỉ mệt
Em giờ đây chịu hết nổi nữa rồi
Sao cõng em, anh không la gì hết
Đúng thiệt là tội anh quá đi hà
Em ăn gian nằm lăn đùn ra đất
Sao cõng anh một chút đã nghỉ rồi (Anh nói)

Rồi 2 đứa cùng nằm ra bãi cát
Anh kêu em hát nhạc cho anh nghe
Chưa ăn sáng mà anh đòi em hát
Có hơi đâu mà em hát với hò
Em bảo anh: bài nào anh muốn hát
Anh bảo rằng, bài ”Như đã dấu yêu”
Biết anh thích vì hôm em lên chức
Đã chọn bài này để hát anh nghe
Anh nói câu mà anh nghe thích nhất
Đúng quá trời, với tâm trạng đôi ta
Nằm lên bụng sao mà em hát được
Chỉ nằm rên ư ử với ư ư

Rồi em rủ Noel mình đi tiệc
Ở Cần thơ, ăn đám cưới bạn quen
Nhỏ bạn đó đã từng là bồ cũ
Hồi em còn học Đại học đó mà
Anh nói em sao đào hoa quá vậy
Em chỉ cười chứ biết nói gì đâu
Anh nói đi lấy xe anh, anh chở
Đi xa nhiều mắc công mệt đó mà
Anh nghĩ sao, anh nói ra câu đó
Lấy xe anh mà đi tới 2 ngày
Anh không sợ gia đình anh biết chuyện
Hỏi rằng anh lấy nó để đi đâu (nó là xe nha)
Thôi ông sư đi xe em cũng được
Nếu mệt thì để em chở lại anh
Anh cười rồi nói sao mình ngu quá
Anh không ngu mà chỉ ngốc, chỉ khờ
Tuy anh ngốc và anh khờ vậy đó
Nhưng mà anh cũng rất, rất thấy thương
Rồi chia tay một nụ hôn tạm biệt
Em hôn anh vì anh hôn ẩu quá à



-------




Sáng gặp rồi sao trưa nay vẫn nhớ (12h44’ 20/12/2010)
Ngồi nhớ về chuyện năm trước cái coi
Chắc lúc đó mình còn đang cắm trại
Nhưng bây giờ anh đăng ký chạy đua
Áo màu đen có hình con số 8
Anh mặc vào nhìn thấy ghét lắm cơ
Theo thói quen em nhìn anh chăm chú
Bởi vì em rất là thích màu đen
Em chọc anh sáng nay không chạy bộ
Hóa ra thì dưỡng sức chạy cái này
Lễ làm xong thì ùa nhau mà chạy
Đoạn đường xa nên em lấy honda
Chạy theo anh, em vừa cười vừa chọc
“Giả xỉu đi, gọi cấp cứu chở về”
Anh vừa chạy vừa cười rồi vừa nói
Ở đó chọc đi, mệt chết luôn nè
Nhìn lúc đó sao em yêu anh quá
Mặt đáng yêu, em muốn nựng quá chừng
Anh chỉ cười chứ chưa hề nổi cáu
Lúc đó anh chắc mặt cũng rất ngầu

Xong chương trình rồi mình ngồi quán nước
Thấy tụi em nên anh cũng lủi vào
Em nhắn tin :“Về tắm cho sạch sẽ
Để thơm tho tiếp tục đến cơ quan
Anh nhắn lại :”Dạ, biết rồi” mới chết
Người yêu tui sao thấy ghét quá chừng (ghét ở đây là thương lắm đó nha)




----------




Trời đã tối em mò lên góc khuất (22h 20/12/2010)
Nhắn mấy tin sao thấy nhảm quá trời
Nếu mai sau có xảy ra gì đó
Khiến cho anh phải bị đuổi khỏi nhà
Em sẽ đem anh về làm vợ bé
Để anh làm phục vụ của vợ em
Bà xã em thì ngày hai tư sáu
Còn anh thì ba năm bảy thôi hen
Để chủ nhật thì em còn nằm nghỉ
Còn anh làm bổn phận của Ô sin
Anh thấy em có khùng không nữa chứ
Vì nhớ anh nên nhắm nhảm vậy mà
Anh giờ này đang làm gì ở đó
Chắc chơi game, lướt web nữa đây à
Anh nhớ là đừng có chơi nhiều quá
Cận là anh không “men” nữa đó nha
Nhớ anh quá không biết làm gì nữa
Anh ở nhà, anh nhớ ngủ ngon nha



-----------




Đang làm việc mà sao em thấy nhớ (21h54 23/12/2010)
Nhớ về anh, nhớ chuyện của hôm qua
Sáng hôm qua vô cơ quan làm việc
Để buổi chiều em xin nghỉ ở nhà
Tại thứ hai nhà em làm đám giỗ
Em ở nhà dọn dẹp lại thôi mà
Chứ ngày khác, ngày nào em cũng bận
Nếu không lo là bị chửi thấy mồ

Chiều 1 giờ bắt đầu vào công việc
Quần xà lỏn, áo sát nách xong rồi
Đang chuẩn bị thì ai kêu đằng trước
Giọng quen quen, anh yêu tới đây mà
Mà cũng may ở nhà không ai hết
Em vui mừng muốn nhảy tửng lên luôn (dại trai)
Em hỏi anh: Anh đi đâu ghé vậy
Anh trả lời: Tại anh rãnh, anh qua
Muốn phụ giúp em thêm vài việc
Có gì sai thì cứ bảo anh làm
Trời anh nói nghe dễ thương hết biết
Không biết ai dại ai nữa đây nè

Anh xăng quần rồi cầm luôn cây chổi
Em nói anh định mặc thế quét à
Mặc như vậy thì dơ đồ anh hết
Để em vào lấy cái khác anh thay
Mặc bộ đồ giống như em đang mặc
Anh bảo em, anh ngại quá em à
Rồi em nói có gì đâu mà ngại
Nhà tắm kìa chứ có trước mặt em đâu
Anh mặc đồ nhìn anh trông cũng ngố
Em vào phòng lấy thêm cái khẩu trang
Rồi 2 đứa cùng bắt tay vào việc
Vừa dọn nhà vừa cười nói tùm lum
Em bất ngờ vì anh làm như thế
Em không ngờ, công tử chịu động tay
Và anh nói anh làm vì em nữa
Em hỏi anh: Sao dám tới dọn giùm
Rồi anh nói, nói rằng anh nhớ quá
Đến cơ quan mà không thấy em làm
Bữa nhậu nhẹt, hét hò la dữ quá
Nên giờ em lâm trọng bệnh ho rồi
Anh hỏi em tại sao mà chưa hết
Rồi nhắc em nhớ uống thuốc đó nghen (Cảm động quá)



------




Dọn nhà xong, em kêu anh đi tắm
Em thì làm ly nước uống cho anh
Em làm xong thì anh yêu cũng đã
Tắm xong rồi, em cũng phải tắm thôi
Em kêu anh ngồi đó mà uống nước
Máy tính em cứ sử dụng tự nhiên
Em tắm ra thì cũng y như cũ
Ly nước kia vẫn không mất giọt nào
Em hỏi anh tại sao anh không uống
Anh trả lời câu nói rất đáng yêu
Anh đợi em tắm xong rồi cùng uống
Ngon dở gì cùng tận hưởng nha em
Em chỉ cười khi nghe anh nói vậy
Lấy trái cây để hai đứa cùng ăn
Em mở nhạc Kitaro nghe thử
Mấy bài này không biết có quen không
Ngồi bên em nhưng mà anh thấy ngại
Vì mình đang ngồi ở giữa căn nhà
Em thấy vậy kéo cửa vào một chút
Để cho anh cảm thấy được tự nhiên
Hỏi về vụ đi Cần Thơ thẳng tiến
Anh bảo anh cũng đã rất sẵn sàng
Anh nói dối gia đình cho qua chuyện
Vì đi đâu mà đi tới 2 ngày
Anh nói nhà là anh đi đám cưới
Của bạn anh nó mới gọi điện mời
Rồi anh làm như em là con nít
Đưa tay lên xem trán nóng thế nào
Vì hôm bữa anh nghe em bị bệnh
Chỉ nhắn tin nên khó chịu quá chừng
Nên hôm nay anh qua đây thăm hỏi
Sẵn tiện anh phụ em mấy việc này



From: Gockhuat_buon95






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét