6 tháng 10, 2011

[Nhật kí] Phần 26 - Ngày 02 + 03/10/2011



4h40, ngày 02/10/2011

Giờ này anh chắc là anh ngủ say rồi phải không? Không biết có ngủ ngon hay không nữa. Cố gắng hết ngày mai nữa thôi anh nhé. Em thì không ngủ được, thức chẳng biết làm gì vào giờ này, chỉ biết nhớ, và thấy nhớ anh thôi.
Cố vui anh nhé. Em ổn mà.




Ngày 03/10/2011

Tối qua mới về đến LX, mệt quá trời. Thôi, cố nhắm mắt mà ngủ 1 đêm nữa, sáng mai gặp rồi. Nằm trên giường đúng là quá phê, hihi.

Sáng hơn 8h em đã xuống tới nơi rồi. Đợi em ở Hòa Bình ăn sáng xong thì đi xem xe. Anh quyết định bình chọn, và ghi nhớ ngày hôm nay sẽ là ngày chứng kiến sự nhục nhã nhất trong đời anh:  thua về nhan sắc và miệng lưỡi so với người yêu của anh, buồn quá đi thôi, ặc ặc.

Hành trình mua xe: cả 2 đến cửa hàng, thấy có nhiều người xem xe quá. Nhìn vô thì thấy ngay xe mới đang  trưng bày, đẹp quá đi mất. 2 thằng bay đến, thấy có 1 cô hơi lớn tuổi (khoảng hơn 50 rồi) nhưng vẫn còn xì tin dâu lắm nha, đang ngồi vắt vẻo chân trân chiếc xe, chào hàng cho 1 cặp vợ chồng kia cũng hơi lớn tuổi. Này nhé, bà cô xì tin dâu đó mặc đầm ngắn màu trắng, giống đầm nữ mặc đánh tenis ế, thêm áo thun trắng, đặc biệt là áo dây nhá. Trang điểm quá trời, nhìn hơi kỳ kỳ. Đang ngồi trên mẫu xe mới nhún nhảy giới thiệu cho cặp vợ chồng kia.  


Thấy bà cô giới thiệu nhiệt tình quá nên Wanving nhào vô hỏi thăm liền: “cô ơi cô, giá xe này bao nhiêu vậy cô?” (nhào vô hỏi bà chủ). Ai ngờ bà chủ ngẩng mặt lên, nhìn qua rồi phán 1 câu: “Trời ơi đẹp trai quá”. Cứ tưởng bà cô đó nói chuyện với mình, ai mà nào ngờ bà cô đó không nói chuyện với người đối diện (là wanving đây) mà là đang nói với người đứng sau người đối diện (zenrons). Nhục tập 1, làm cụt hứng, quê, lui về phía sau luôn.


Chưa kịp hết choáng với bà cô đó thì bả lại phát pháo tiếp tục: “Đẹp trai giống diễn viên Minh Luân  quá”. Bà kia đế vô: “Minh Luân hay Vũ Luân đó bà?”. Bà cô này mới nói: “Minh Luân bà ơi, bà làm như tui lé vậy, Minh Luân đóng phim đài Vĩnh Long đó”. Xong thì bà cô nghỉ thèm tiếp thị cho cặp kia luôn, quay qua đây giới thiệu thật nhiệt tình cho zenrons, còn wanving tự biết thân phận lui về phía sau hậu trường, quá quê. Ming nhào lên: “Xe đẹp quá hén chị”. Bà cô chị kia hí hửng: “ờ, xe mới luôn đó em, bảo đảm hàng đẹp, màu chủ đạo này không đụng hàng đó nha”. Vụ này hơi kỳ nha, mình kêu bà cô, bả xưng chị với zenrons, còn zenrons thấy thế nên xưng em kêu chị luôn. Hờ hờ, sự đời ác quá. Mình nhớ là mình cũng có chút nhan sắc nhưng sao hôm nay lu mờ thế ta? Chả ai để ý, mặc dù đã cố tình nói chuyện dễ thương quá mức cần thiết.

Nói gì không biết, nhưng zenrons thừa cơ hội bay tới tiếp chuyện với bà cô kia. Cặp vợ chồng kia hỏi giá, bà cô báo giá 27 triệu 8, chưa thuế, chưa giấy tờ. Ming thấy hơi mắc, thế là giở chiêu liền. Chạy lót tót vô bàn làm việc của bà cô đó, không biết nói cái quái gì trong đó mà lâu quá chừng. Thấy thế chạy theo, ngồi kế bên chỉ được nghe thôi, không nói được câu nào. Xong dứt giá: bán đúng giá niêm yết công ty, 26 triệu 4.

Đếm tiền trả, kỹ thuật kiểm tra xe. Còn bà cô đó thì đi tới đi lui kêu nhân viên lấy hồ sơ hải quan về nhà làm giấy, kèm theo 1 vài câu choáng đỡ không nổi, nói với bà kia đang xem xe: “Trời ơi uổng quá bà ơi, đẹp trai nhưng có vợ rồi. Có chồng vậy chắc cực lắm, giữ suốt ngày”. Ặc ặc, nghe mà nóng máu, chẳng lẽ kéo cô đó lại bảo: “Em này đẹp trai, tiếc là có vợ và cũng có chồng rồi nữa đó cô ơi, chồng đang ngồi kế bên nó nè”, cho bà cô đó nghe cho sụp đổ hình tượng luôn (nếu nói vậy thì bán giá mắc hơn không ta?), kakaka.

Xong xuôi hết thì nhận quà khuyến mãi kèm theo gồm 1 ba lô, 1 mũ bảo hiểm, 1 áo thun, còn 1 áo khoác Suzuki nữa, nhưng mà bà cô không chịu đưa, bà cô nói “Cuối tháng 10 này công ty chị tổ chức chương trình tri ân khách hàng, lúc đó chị điện thoại mời em xuống dự với chị cho chị vui nhé, có quà tặng là chiếc áo khoác, và chương trình bốc thăm trúng thưởng nữa đó, nhớ nha, em mà không dự là chị buồn lắm đó. Trời ơi, người gì đâu mà nhìn cái là có cảm tình liền, phải nhìn hoài. Em nhớ nha, chị có số điện thoại rồi đó, khi đó chị điện thì xuống dự với chị một chút thôi cũng được, chở vợ theo luôn nha”. Zenrons nhà ta thì cười khoái chí, trong khi wanving ngậm ngùi ngồi kế bên, thật là bất công quá đi mất.


Xong bà cô kia kêu nhân viên dắt xe xuống cho zenrons. Wanving leo lên chạy đi đổ xăng dùm cho zenrons, còn zenrons thì ở đó ngồi đợi. Bà cô kia kèm theo 1 câu: “Nhớ nha, khi xe bị trục trặc gì thì em đem xuống đây, chị kêu nhân viên kiểm tra cho. Có cần gì thì cứ alo cho chị. Khi nào xuống LX ghé của hàng chị chơi rồi bảo trì xe luôn. Nhớ hôm tri ân khách hàng phải xuống đó nha, không là chị buồn lắm đó”. Trời ơi trời, chạy xe đi rồi, nghe văng vẳng theo mà còn tức.

Chưa hết tức nữa thì buồn tiếp tập 2: đến cửa hàng xăng, người ta bu coi xe quá trời, vuốt ve xe rồi khen đẹp, khen trầm trồ luôn, trong khi người chạy xe cũng đẹp nhưng không một ai khen cả, chỉ chăm chăm vào chiếc xe, nhục hơn chữ nhục nữa. Ngày hôm nay đúng là ngày xui mà.

Xong thì rủ ming ăn cơm trưa, chọc ming: “Em rủ chị đến ăn cơm không? Anh điện mời”. Ming cười quá trời “Thôi đại ca, muốn chết à, cố cho lắm mới tiếp chiêu bà cô đó trong lúc mua xe thôi, chứ nghe nổi da gà, kêu chị không được. Nhưng tại tính của bà cô đó vậy nên phải tranh thủ chứ”. Đang thắc mắc tại sao ming biết tính của bà cô đó vậy thì ming bảo: “Có tay trong. Bạn em bán trong cửa hàng xe cho bà cô đó, nó dặn em trước là bà cô này mà bán cho người ta thì lấy giá cao, lời nhiều lắm (ý nói bán cho nữ, đàn ông cao niên, hihi), chứ còn bán cho trai mà đặc biệt là trai trẻ có nhan sắc chút thì bả hạ giá đến khi không còn hạ được nữa thì bán luôn à” (hèn chi ming cứ đưa đẩy đẩy đưa với bà cô trong bàn làm việc, và được giảm giá 1 triệu 4 luôn, ôi trời, đúng là người yêu của anh quá lợi hại).

Xem ra người yêu của anh cũng biết tận dụng thế mạnh của mình quá chứ, nhưng hơi ganh tỵ vì tự nhiên mình lu mờ hẳn, kaka. Thôi kệ, cũng mãn nguyện mà, phải hãnh diện chứ. Miễn sao mua xe giá rẻ là ok rồi. Còn cặp vợ chồng kia thì bán đúng giá đã hét: 27 triệu 8, không bớt 1 xu. 2 chiếc trưng bày mà bán 2 giá khác nhau. Lúc đang kiểm tra xe thì ông chồng kia hỏi mua giá bao nhiêu, đâu dám nói bà cô bán giá 26 triệu 4 đâu (bà cô có dặn trước ai hỏi nói giá 27 triệu 8), bảo là con không biết, em con trả tiền, chú hỏi chủ thử đi. Haiz, xem ra dung nhan sắc đẩy đưa một chút mà bỏ túi 1 triệu 4 thì đúng là quá siêu, chuyến này phải rửa xe thật đậm đó nghen, người yêu của anh. Cũng may mắn là một bên nhí nha nhí nhảnh xì tin dâu, còn một bên cũng làm bộ ởm ờ đưa đẩy để hạ giá tiền, nói tóm lại là không mất gì mà còn lời nữa. Chứ nếu chủ cửa hàng bán xe là một thằng con trai nào khác mà cứ kiểu đó thì kéo ming đi chổ khác mua rồi, kakaka.



2 nhận xét:

  1. Đầu tiên, điểm 10 cho chất lượng. Không biết có phải do nhiễm cái thói vít nhí nhảnh của em ko mà kì này vít quá hay =))

    Thứ 2, gửi đến anh V, cho chừa có thói giả bộ hồn nhiên ngây thơ nghen chưa, vô chưa gì cô này cô nọ bả ko lấy chổi quét đi làm may lắm gòi ế. Mà bà này cũng thật đáng sợ, mê trai đến mức mồm ko ngậm lại dc =))

    Thứ 3, cho em hỏi anh T cái, anh có định tái nạm cùng chị bán xe thân iu sắp tới ko =)) em nghi là có vụ này phần 2 lắm nha :))

    Trả lờiXóa
  2. Bà này già mà còn xì tin, mê trai thấy sợ. Không biết có chồng con gì chưa nữa.

    Trả lờiXóa